Nam thanh niên 9x phờ phạc vì bạn gái có nhu cầu tình dục quá cao
Phờ phạc vì bạn gái 9x ‘nhu cầu’ quá cao
Suốt cả năm, một tuần 7 ngày hầu như không sót ngày nào, Lân phải “nai lưng” đáp ứng nhu cầu chăn gối cho cô bạn gái 9x “trẻ trâu”. Chuyện đó khiến cậu mệt mỏi và không thể tập trung làm được việc gì.
Lớn hơn 4 tuổi nhưng Vũ Lân (Hà Nội) thú nhận mình không dạn dĩ tình trường bằng Yến – cô người yêu sinh năm 96 của cậu. Khi đến với Yến, Lân vẫn là anh chàng còn nguyên vẹn “tem bảo hành” trong khi đó, nàng tuổi trẻ nhưng tài cao, đã “nếm trái cấm” từ 2 năm trước và cũng hết mình với đôi người đàn ông khác. Tuy nhiên, thời buổi Tây hóa dần, chuyện trinh tiết hay phải là “kẻ đến sau” không hề khiến Lân “lăn tăn”. Với cậu, “ai chẳng có quá khứ, đào bới dằn vặt làm gì, miễn sao hiện tại yêu nhau chân thành là được”.
Chính vì thế, thời gian đầu Lân rất hạnh phúc khi yêu Yến. Nàng đúng là cô gái chân thành mà Lân mong mỏi. Ít tuổi nhưng nàng rất biết chiều chuộng bạn trai. Lâm được Yến quan tâm từ bữa ăn sáng đến viên thuốc khi ốm đau và thậm chí cả chiếc áo may ô hay cái quần lót. Yêu bạn gái từng trải cũng có cái sướng, trong vấn đề tế nhị kia, nàng không đỏng đảnh, không õng ẹo, sẵn sàng “hết mình” chỉ sau 1 tháng yêu nhau. Mà lần đầu tiên ấy, Lân chẳng mất công bày binh bố trận, bởi Yến là người chủ động và cậu chỉ việc “nằm há miệng chờ sung”.
Lân phải thừa nhận, Yến thuộc tuýp con gái rất chủ động, ít ngại ngùng và… nhu cầu rất cao. Bất kì lúc nào, nàng “hứng” lên là “đòi” và chẳng thèm xấu hổ. Ngồi ở quán cà phê, ôm hôn chốc lát nàng đã rạo rực đòi tìm chỗ của hai người. Ra rạp xem phim, phim chiếu đến cảnh “khiêu gợi” nàng cũng nóng người ngay rồi thủ thỉ bảo “muốn”. Có hôm, mới tinh mơ gặp nhau, bữa điểm tâm còn chưa xuôi xong Yến đã đề nghị “về nhà nghỉ ngơi, ôm nhau cho sướng”, mà với Yến làm gì có chuyện ôm suông.
Hồi đầu, mới yêu, mới biết “làm đàn ông” nên Lân “sung” lắm! Nàng thích lúc nào là đáp ứng ngay. Tuy nhiên, sau một thời gian, được bạn gái cho “phè phỡn” mà nhu cầu của nàng cũng chẳng chịu thuyên giảm, khiến Lân đuối và oải hẳn. Lân thú nhận “nhiều khi như ‘trả bài’ thôi chứ hứng thú gì”.